Ai về xứ Bắc ta đi với
Thăm lại non sông giống Lạc Rồng
Từ độ mang gươm đi mở cõi
Trời Nam thương nhớ đất Thăng Long.
Ai nhớ người chăng? Ôi Nguyễn Hoàng!
Mà ta con cháu mấy đời hoang
Vẫn nghe trong máu hồn xa xứ
Non nước Rồng Tiên nặng nhớ thương.
Vẫn nghe tiếng hát thời quan họ
Xen nhịp từng câu vọng cổ buồn
Vẫn thương vẫn nhớ mùa vải đỏ
Mỗi lần phảng phất hương sầu riêng.
Sứ mạng ngàn thu dễ dám quên
Chinh Nam say bước quá xa miền
Kinh đô nhớ lại xa muôn dặm
Muốn trở về quê, mơ cảnh tiên
Ai đi về Bắc xin thăm hỏi
Hồn cũ anh hùng đất Cổ Loa
Hoàn Kiếm hồ xưa Linh Quy hỡi
Bao giờ mang trả kiếm dân ta?
Huỳnh Văn Nghệ
Nhớ Bắc là bài thơ để đời của Huỳnh Văn Nghệ, với những câu được xem là tuyệt bút. Điều đó giải thích tại sao bài thơ được nhiều người truyền tụng đến thế. Tuy vậy, chưa khi nào nó được in trong sách giáo khoa, kể cả là sách tham khảo. Kể cũng lạ...
Đọc Nhớ Bắc là thấy cả một tâm hồn chiến sĩ - thi sĩ nặng lòng với đất nước chứ nhất quyết không phải là cách nghĩ, cách làm của bọn nghệ sĩ giả cầy, suốt ngày bêu riếu, kiện tụng nhau ỏm tỏi chỉ vì cái danh hão như hôm nay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét