Năm hết, tết đến. Cơm, áo, gạo, tiền, lắm chuyện phải lo giờ lại thêm nhiều chuyện phải sợ. Sợ xe cháy. Sợ thu hồi đất đai. Sợ phải nộp phí mô-tô, xe máy. Sợ mua phải thịt thối. Sợ phải uống rượu rổm. Sợ công an đánh... Đủ thứ phải lo, phải sợ...
.... Khốn nạn cái thằng dân đen, gặp lúc bí bách, khốn cùng chẳng biết kêu ai. Kêu trời, trời xa. Dưới đất, rặt một lũ cường hào, ác bá. Từ xóm đến làng. Từ phường đến quận. Từ huyện đến tỉnh. Từ thành phố đến trung ương... Đủ loại chính quyền. Đủ thứ ban, ngành, đoàn thể. Nào có thiếu ai. Vậy mà đến khi cần, dân chết cháy vì xăng, mất đất vì tư lợi, thiệt mạng vì công an.... oan khuất đầy trời, nào có thấy những kẻ ăn lương từ tiến thuế của dân đứng ra lo cho dân đâu. Hay lại phải đến khi bị dân chửi, đến khi thủ tướng phải chường mặt ra lệnh thì mới làm????
Dân nhiều nơi đói, chẳng có đủ cơm mà ăn. Ấy thế mà quan, lại có tiền đánh cờ, bạc tỷ mỗi ván...
Vấn nạn quốc gia, khốn nạn, lại đến từ quan chứ không phải từ dân. Từ trên xuống chứ không phải là từ dưới lên...
... "Họa phúc mối mầm không một chốc..." Tham lam, ngu dốt đã khiến cho đại đa số cán bộ trở thành quan lại thời mới...
... "Họa phúc mối mầm không một chốc..." Tham lam, ngu dốt đã khiến cho đại đa số cán bộ trở thành quan lại thời mới...
"Lỗi hệ thống" đã đến hồi trầm trọng. Ung nhọt không cắt bỏ được thì tất yếu sẽ đến hồi tắc tử!!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét