Chưa bao giờ những vụ khiếu kiện liên quan đến đất đai lại nhiều đến thế. Và cũng chưa bao giờ những vụ cưỡng chế đất đai lại khốc liệt đến thế. Nếu hôm qua ở Tiên Lãng, Hải Phòng có anh em nhà họ Đòan, thì hôm nay, ở Văn Giang, Hưng Yên là hàng ngàn nông dân phải liều chết đứng lên để giữ lại mảnh đất đem lại miếng cơm, manh áo cho gia đình họ... Những vụ cưỡng chế ngày càng khốc liệt như một cuộc chiến. Cho dù là cuộc chiến không cân sức thì nó vẫn cứ xảy ra. Một cuộc chíến mà chính quyền và người dân ở hai phía đối nghịch. Máu đã đổ trên những thửa ruộng.
Sở dĩ ngày xưa Đảng tập hợp được quần chúng, lãnh đạo quần chúng giành chính quyền cũng là nhờ vạch ra một chiến lược đúng đắn khi đưa ra khẩu hiệu "Người cày có ruộng".
Nhưng đấy là chuyện từ gần 100 năm trước. Thực tế ngày nay lại là chuyện khác. Nhưng bất luận đúng/sai như thế nào, thu hồi đất mà đẩy dân vào thế đối lập với chính quyền thì chẳng phải là điều hay. Không có sự ủng hộ của dân thì sự tồn vong của chế độ có thể đóan trước. Lịch sử đã chứng minh là như thế.