Thứ Ba, 13 tháng 3, 2012

LỜI RĂN CỦA ĐỨC PHẬT

1. Kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình.
2. Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại.
3. Ngu dốt lớn nhất của đời người là dối trá.
4. Bi ai lớn nhất của đời người là ghen tị.
5. Sai lầm lớn nhất của đời người là đánh mất mình.
6. Tội lỗi lớn nhất của đời người là lừa dối mình.
7. Đáng thương lớn nhất của đời người là tự ti.
8. Đáng khâm phục lớn nhất của đời người là vươn lên sau khi ngã.
9. Phá sản lớn nhất của đời người là tuyệt vọng.
10. Tài sản lớn nhất của đời người là sức khỏe.
11. Món nợ lớn nhất của đời người là tình cảm.
12. Lễ vật lớn nhất của đời người là khoan dung.
13. Khiếm khuyết lớn nhất của đời người là kém hiểu biết.\
14. An ủi lớn nhất của đời người là bố thí.
                                                                 Lễ hội Quán Thế Âm - Ngũ Hành Sơn năm 2012

Chủ Nhật, 11 tháng 3, 2012

HẾT QUAN THÌ VÀO ĐÂU?

      Việc ông bí thư thành ủy Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh đăng đàn nói chuyện "đạo làm quan" với hơn 4000 cán bộ quản lý các cấp của Đà Nẵng mới đây rõ ràng là đã thu hút được sự chú ý sự của dư luận. Nhưng khi dư luận vẫn còn đang xôn xao, bàn tán, thì Vietnamnet ngay sau đó đã chỉ trích "Đà Nẵng vi hiến" khi hạn chế người nhập cư. 
       Ai cũng biết ý tưởng hạn chế người nhập cư là của ông Thanh. Nó được hiện thực hóa bằng Nghị quyết 23 Hội đồng nhân dân thành phố  Đà Nẵng vào cuối tháng 12 năm 2011. Bởi vậy, khi Đà Nẵng bị lên án là "vi hiến", là "trái pháp luật' và bị nhắc nhở là cần phải có "văn hóa tôn trọng hiến pháp" qua vụ việc này, thì cũng có nghĩa là ông Bí thư Thành ủy Đà Nẵng đã bị tấn công trực diện.
        Rõ ràng là những toan tính của ông bí thư đã không qua mắt được đối thủ. Khi ông cố ghi điểm trước dư luận thì đối thủ cũng tỏ ra cao tay hơn khi nhằm vào sai lầm chết người của ông để triệt hạ uy tín.
       Vấn đề cốt lõi là ông Thanh đã 60 tuổi. Theo nguyên tắc của Đảng thì đến cuối năm nay, sau hai nhiệm kì, ông sẽ phải ra đi. Nhưng, ông Thanh thì lại không muốn như vậy. Ra đi vào thời điểm này rõ ràng là không có lợi. Đường tiến quân đã bị chặn lại từ bên kia sông...  Nhưng, nếu  không tiến xa được thì ít nhất cũng phải giữ được cái chức bí thư cho hết nhiệm kì. Mong muốn là như thế. Làm được hay không thì chỉ có Trời biết...
       "Hết quan rồi lại hòan dân / Tiến lên dần dần ta lại vào quan", Ông Thanh từng hài hước như vậy... Nhưng, trong tình thế này ông sẽ hoàn Dân hay vào đâu? Liệu có ứng nghiệm nào không nhỉ?