Thứ Ba, 28 tháng 2, 2012

PR CÚ CHÓT

       Nguyễn Bá Thanh lại một lần nữa trở thành cái tên được dư luận nhắc đến nhiều sau cuộc gặp và nói chuyện với hơn 4000 cán bộ quản lý các cấp của thành phố Đà Nẵng. Đã có những lời khen có cánh dành cho ông bí thư sau sự kiện này. Song, cũng có người nói thẳng ra rằng khó có thể đặt niềm tin vào lời nói của ông, bởi lãnh đạo thời nay thường nói một đằng và làm một nẻo.
       Nhưng, có một điều mà ít người chú ý đến. Đó là chẳng phải ngẫu nhiên mà cuộc nói chuyện của ông Thanh bí thư lại được tổ chức trước Hội nghị Ban chấp hành TƯ Đảng có mấy ngày. Và có lẽ cũng chẳng phải ngẫu nhiên khi bloger Trương Duy Nhất - một người thân cận với ông Thanh, nhân sự kiện này đã thổi ông bí thư lên "mây"; Thậm chí còn đặt vấn đề ông Thanh nên có vai trò ở một "sân chơi" khác... 
       Thế là đã rõ...
      Ông Thanh là người biết cách tạo ấn tượng. Và ấn tượng đã được tạo ra đúng thời điểm. Song, như dân gian thường nói: Người tính không bằng Trời tính. Đích ngắm của ông Thanh là một cái ghế nào đó cao hơn. Nhưng, đường ra Hà Nội khó hơn ông tưởng. Nó đã bị chặn từ nhiều hướng bất chấp các nỗ lực của ông. 
      Năm nay ông Thanh đã 60 tuổi. Và đây có lẽ là cú PR cuối trên con đường chính trị của ông.

Thứ Ba, 21 tháng 2, 2012

LẠM DỤNG VÀ THỦ ĐOẠN

        Trong cuộc họp báo do AVG tổ chức ngày 20-2, pv báo Thanh Niên đã bị Phạm Nhật Vũ - ông chủ của AVG nói như hắt nước vào mặt khi ám chỉ báo này "lạm dụng quá mức và có thể trở thành thủ đoạn", thậm chí là "không trong sạch", khi đưa tin về vụ tranh chấp bản quyền truyền hình giữa AVG và APF thời gian qua.
        Có thể "AVG lòng vòng với báo chí". Nhưng, dù sao thì người ta cũng không thể đem cái giọng điệu cay cú ấy lên mặt báo, nhất là trên một tờ báo lớn như Thanh niên.
       Sẽ rất tệ nếu phóng viên hoặc tờ báo chủ trương đứng về phía bên nào trong những vấn đề gây tranh cãi. Báo chí phải đảm bảo tính trung thực và khách quan. Báo chí càng không thể trở thành công cụ cho bất cứ ai, phe nhóm nào. Nếu không nó sẽ trở thành mối nguy, đem lại sự bất ổn cho xã hội.
         Đã xa rồi cái thời máu lửa với những cây bút sắc trong vụ Năm Cam hay PMU18...
       Những phóng viên giỏi nhất của Thanh niên cứ lần lượt ra đi. Uy tín của tờ báo này vì thế cũng đang từng ngày đi xuống...
       
       
       

THĂNG LONG THÀNH HOÀI CỔ


                




                                             Tạo hóa gây chi cuộc hí trường,
                                             Đến nay thấm thoắt mấy tinh sương.
                                             Dấu xưa xe ngựa hồn thu thảo,
                                             Nền cũ lâu đài bóng tịch dương.
                                             Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt,
                                             Nước còn cau mặt với tang thương.
                                             Ngàn năm gương cũ soi kim cổ,
                                            Cảnh đấy người đây luống đoạn trường.
                                                                                            Bà Huyện Thanh Quan

Thứ Năm, 16 tháng 2, 2012

THẾ CỜ BÍ

         Đòan Văn Vươn đã đi vào lịch sử hiện đại Việt Nam khi dám đứng lên chống lại hành vi cưỡng chế đất trái luật của chính quyền Tiên Lãng. Tiếng bom tự chế và loạt súng hoa cải của Vươn không chỉ phơi bày bộ mặt thật của "bầy sâu" Hải Phòng, làm lung lay hàng loạt ghế quan chức mà còn làm lộ ra nhiều vấn đề nghiêm trọng khác.
        Trả lời phỏng vấn báo chí mới đây, bà Nguyễn Thị Mai - Chánh án TAND thành phố Hải Phòng cho rằng, cái sai của thẩm phán Tòa án nhân dân Hải Phòng trong vụ xét xử vụ ông Vương khởi kiện UBND huyện Tiên Lãng về thu hồi đất, chỉ là do "suy nghĩ đơn giản". 
         Tưởng đọc nhầm hóa ra không phải.
         Có thật là các thẩm phán đã làm việc theo cách "đơn giản" vậy không?    
         Người nắm giữ cán cân công lý được học Luật thì phải biết Luật, giải quyết công việc phải căn cứ theo Luật chứ không thể nào làm việc công theo "cách nghĩ đơn giản" đầy cảm tính. Làm như thế thì anh, hoặc là quá dốt, hoặc là cố tình làm trái luật, hoặc là bà Chánh án đang cố tình bao che cho nhân viên. Tòa án mà  không thượng tôn pháp luật thì thật đáng kinh tởm.   
        Sau những phát ngôn ngu xuẩn của ông Thoại - Phó CT thành phố, ông Ca - giám đốc Công an, ông Khánh - Chánh văn phòng huyện Tiên Lãng.... tưởng rằng sẽ không còn ai dám phát ngôn theo kiểu ấy nữa. Nhưng, hóa ra là nhầm to...
         Phát ngôn của bà Mai càng chứng tỏ một điều rằng quan chức Hải Phòng thực sự là một đám không biết xấu hổ là gì.
        "Suy nghĩ đơn giản" của cán bộ tòa án Hải Phòng đã tiếp tay cho quan chức Tiên Lãng cơ hội cưỡng chế , mà thực chất không khác gì hành động cướp đất của dân. Nó đẩy Vươn vào bước đường cùng. Và Vươn,  trong thế cùng cực, chẳng còn cách nào khác, buộc phải đứng lên chiến đấu để giữ đất.
         Cái kiểu "Suy nghĩ đơn giản" ấy sẽ còn tạo ra nhiều Đoàn Văn Vươn khác.
         Tòa án nhân dân Hải Phòng là thế. Nhân viên là thế. Chánh án là thế. Nhưng, bi hài ở chỗ là khi vụ Tiên Lãng vẫn chưa dứt, hàng loạt cán bộ Tòa án nhân dân Hải Phòng còn đang phải làm kiểm điểm để chờ kỉ luật thì mới đây vụ Vinashin đã chính thức được Chánh án Tòa án nhân dân tối cao Trương Hòa Bình giao cho Tòa Hải Phòng xét xử.
         Một vở tuồng hay có lẽ cũng chỉ tạo ra kịch tính đến thế là cùng. Và người ta có lí do để nghi ngờ về quyết tâm giải quyết vụ Tiên Lãng của ông Thủ tướng.
          Vậy tại sao là Hải Phòng chứ không phải nơi nào khác?
         Không quá khó để người ta hiểu Vinashin đang là cú đánh chí tử vào uy tín và năng lực của ông Thủ tướng. Vì vậy rất có thể người ta dàn xếp đưa vụ này về Hải Phòng để dập lửa, bất chấp chính quyền và ngành Tòa án Hải Phòng cũng đang chết chìm trong bê bối về đất cát ....
         "Dĩ độc trị độc". Có thể là ông Thủ tướng đang rất tự tin; hoặc cũng có thể là ông đang đặt cược 5-5 cho  thế cờ đang đi vào hồi bí. 
         Nhưng, Tiên Lãng - Hải Phòng vẫn  tiềm ẩn những bất trắc mà đám quân sư quạt mo của ngài chưa lường hết. 
          Người tính không bằng Trời tính.
          Tiên Lãng - Vinashin - Dư luận cả nước và quốc tế đang nhìn cả vào đấy...
          Vốn liếng chính trị rất có thể sẽ tiêu hao nhiều vì nước đi mạo hiểm này... 

Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2012

NGU LÂU

         Quan chức Hải Phòng rặt một lũ ngu lâu khó đào tạo. Chọn người làm tổ trưởng tổ công tác thực hiện chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ về vụ Tiên Lãng chọn ai không chọn lại đi chọn ông Thoại phó chủ tịch thành phố. Trong vụ Tiên Lãng, ông Thoại là một trong những ngừơi bị chửi nhiều nhất vì dám đổ tội cho dân phá nhà ông Vươn. Chỉ riêng việc này ông Thoại cũng đáng bị kỉ luật. Nay lại là người đứng đầu tổ công tác triển khai chỉ đạo của Thủ tướng. Chẳng hiểu lãnh đạo Hải Phòng suy nghĩ như thế nào mà lại quyết định như thế. Một lũ phường chèo!

Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2012

VIỆC NHÂN NGHĨA CỐT Ở YÊN DÂN...

         "Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân..." Gần 600 năm trước Nguyễn Trãi đã viết như thế trong Bình ngô đại cáo. Câu ấy có nghĩa là: muốn nói chuyện nhân nghĩa, trước hết (người cầm quyền, cai trị đất nước) phải lo cho dân, phải yên dân cái đã. Điều đó còn cấp thiết hơn cả mối lo giặc ngoại xâm.
         Không hiểu các "giáo sư, tiến sĩ" và giáo trình của trường đảng Nguyễn Ái Quốc ngày nay có nói gì đến tư tưởng của Nguyễn Trãi hay không; Nhưng cứ nhìn thực tế mà suy, theo cách hành xử của nhiều quan chức cầm quyền thời nay (phần lớn đã được đào tạo "cao cấp chính trị" tại trường Đảng), thì họ (với vai trò, trách nhiệm của mình) chẳng những không yên được dân mà còn tự đẩy mình vào thế đối lập với dân, thậm chí còn xem dân như địch; Trấn áp dân mà còn xem như một trận đánh hay...
          Nhìn vào bài học ở Quỳnh Phụ (Thái Bình) ngày trước, ở Tiên Lãng (Hải Phòng) hôm nay, và ở nhiều nơi khác thì biết... Quan chức thời nay không chỉ là những ông "quan cách mạng" như Hồ Chủ tịch từng lo ngại  mà còn biến chất, giống như lũ cường hào, ác bá thời xưa: bất nhân, bất nghĩa, tráo trở, vô liêm sỉ...
         Bài học Quỳnh Phụ mới qua nhưng chẳng ai còn nhớ. Vì thế nên mới có vụ Tiên Lãng hôm nay. Lòng   người lại đang sôi sục, bất an... 
         Khi chưa yên dân thì đừng nói đến việc nhân nghĩa. Chưa làm được điều đó thì cái câu chính quyền của dân, do dân và vì dân vẫn chỉ là khẩu hiệu, không hơn không kém.
        Khi dân không yên thì chính thể cũng đứng trước những mối nguy lớn. Đó là qui luật tất yếu.
         "Lật thuyền mới biết dân như nước...". Xưa, Nguyễn Trãi cũng đã viết như thế... 
        Nhưng, lời dạy của tiền nhân thì có bao giờ thấu đối với những kẻ ngu lâu, sắp đến hồi mạt vận...