Thứ Năm, 22 tháng 11, 2012

NGẬM HẠT THỊ

Hội nghị Asean đã kết thúc tại Phnompenh. Nó cho thấy bộ mặt thật của Campuchia khi tuyên bố lãnh đạo Asean đồng thuận "không quốc tế hóa" vấn đề Biển Đông. Hunsen đã nói dối và cố tình chơi khăm ông anh láng giềng nhằm phục vụ cho ý đồ của Trung Quốc.
Tuy nhiên, khi Hunsen trơ trẽn như vậy, thay vì đứng lên phản đối và chỉ ra sự thật, ông thủ tướng Việt Nam đã chọn cách ngậm hạt thị.
Rất may là quần hùng vẫn chưa hết người. Tổng thống Philippines Benigno Aquino lập tức đứng lên ngắt lời Hunsen và phản đối. Ngài tổng thống cũng không quên mỉa rằng, ngoài nước ông ra thì còn có "một nước khác" cũng có chung quan điểm quốc tế hóa vấn đề Biển Đông.
Người Việt Nam phải cảm ơn ngài Tổng thống Philippines Benigno Aquino!
Còn về ông thủ tướng Việt Nam, chẳng biết trời xui đất khiến thế nào mà chỉ trong vòng một tháng trời kể từ khi hội nghị trung ương 6 đến nay, ông ta đã nhiều lần bị lãnh đạo trong nước công khai ám chỉ bằng một cái tên khác - "đồng chí X".
Vì ông đã ngậm hạt thị tại hội nghị Asean nên lãnh đạo nước ngoài đã gọi Việt Nam là  một"quốc gia khác", giống như các đồng chí của ông gọi ông là "đồng chí X" vậy. Quả là đẹp mặt!

Thứ Tư, 24 tháng 10, 2012

NHỮNG KẺ KHỐN NẠN

Cuối cùng thì cũng có kẻ phải giơ đầu chịu báng. Sau hàng tháng trời "điều tra", mấy quan chức liên quan đến vụ Tiên Lãng cũng đã bị khởi tố và bắt giữ. Điều bi hài ở chỗ là ngay cả người bị hại trong vụ này là gia đình ông Vươn cũng cho rằng, trong số những người bị khởi tố thì ông Khanh phó chủ tịch huyện không đáng bị như thế. Bản thân ông này trước đây cũng đã từng phản đối việc cưỡng chế, nhưng rồi lại được/bị phân công làm trưởng ban cưỡng chế mặc dù nông nghiệp chẳng phải là mảng phụ trách. Hóa ra là các đồng chí chơi nhau cho bõ ghét. Đấy là kế mượn gió bẻ măng. Hũ mắm mà các đồng chí mình tặng nhau đã bốc mùi khẳm.

Thứ Hai, 15 tháng 10, 2012

CẪN NHƯ VŨ

Tưởng có gì mới hóa ra vẫn tối thui. Dự đoán của mấy ông tây ở tít tận đâu đâu, dạng như Carl Thayer, hóa ra lại chính xác đến 100%. Cẫn như vũ. Ai ngồi đâu thì cứ ngồi đó; dù cho cái bộ dạng từ lâu đã bốc mùi không chịu nổi. Sự thay đổi đã không diễn ra; dù rằng đó là mong muốn của rất nhiều người. Một thất vọng to lớn. Chẳng còn gì để nói với nhau cả.
Sự thỏa hiệp có thể làm hài lòng một nhóm nhỏ. Song, nó đã đi ngược lại lòng Dân. Lịch sử đã chứng minh, trái với lòng Dân, ý Trời thì có là đế chế đi chăng nữa cũng sẽ sụp đổ. Hãy chờ xem!

Thứ Hai, 8 tháng 10, 2012

ĐÁNH ĐĨ CÒN GIÀ MỒM


Sáng nay đọc báo thấy ông Bình, Thống đốc ngân hàng nhà nước, nói trên Dân trí, rằng "có lợi ích nhóm trong hệ thống ngân hàng thương mại". Xem xong mà không tin vào mắt mình nữa. "Tài năng" của ông Bình thì đã rõ. Đó là một trong 10 thống đốc ngân hàng kém nhất thế giới theo xếp loại của tạp chí tài chính có uy tín của Mỹ mới đây. Cách thức điều hành của ông ta là nguyên nhân dẫn đến tình trạng hỗn loạn trong chính sách tiền tệ hiện nay. Các vụ sát nhập ngân hàng do ông Bình chỉ đạo cũng được chứng minh là có nhiều khuất tất, phục vụ cho lợi ích nhóm. Cái ghế của ông ta, vì thế, đang bị lung lay dữ dội. Có lẽ đấy là nguyên nhân chính khiến hôm nay ông ta quay ra tố cáo lợi ích nhóm. Tởm không thể chịu được. Nói như dân gian thì đó là kiểu đánh đĩ mà còn già mồm.  http://dantri.com.vn/c76/s76-648813/thong-doc-binh-co-loi-ich-nhom-trong-he-thong-ngan-hang-thuong-mai.htm

Thứ Ba, 7 tháng 8, 2012

BẤT MINH

Những cuộc biểu tình chống Trung Quốc ở Hà Nội và tp Hồ Chí Minh gần đây khiến người ta liên tưởng đến các cuộc xuống đường của học sinh, sinh viên Sài Gòn trước năm 1975. 
Nói gì thì nói, cho dù cách nhau mấy chục năm, xuất phát điểm của các cuộc biểu tình này đều từ tinh thần yêu nước. Điểm khác biệt là, nếu như tính chất của những cuộc biểu tình trước đây là phản đối chế độ ngụy quyền, thì ngày nay là phản đối thái độ bá quyền, xâm lăng của Trung Quốc. Vì vậy, cũng dễ hiểu khi chính quyền Sài Gòn thẳng tay đàn áp học sinh, sinh viên. Nhưng giải thích làm sao khi người tham gia biểu tình chống Trung Quốc hôm nay cũng bị đối xử chẳng khác gì những con vật khi họ biểu lộ lòng yêu nước chống xâm lăng? Nếu nói họ là lợi dụng, là phản động thì chứng cứ ở đâu???
Rõ ràng là các cuộc biểu tình này đang đẩy Hà Nội vào thế đối lập với dân. Lịch sử đã chứng minh là chẳng có chế độ nào tồn tại được lâu nếu coi dân như kẻ thù... Chính quyền Sài Gòn trước đây là một ví dụ....

Thứ Năm, 19 tháng 7, 2012

CÁN BỘ NGUỒN

Giống như một câu chuyện tiếu lâm, việc lựa chọn đội ngũ "cán bộ nguồn" ngày nay giống như việc cho khỉ đội mũ ở rạp xiếc. Tiêu chuẩn đầu tiên để được lựa chọn không phải là năng lực, đạo đức, tác phong, tố chất... mà là tiền đâu, được lòng sếp hay không.

Lại nữa, đến cái chức quèn trưởng, phó phòng mà người ta cũng phải xem có phải là đảng viên hay không, bằng tốt nghiệp có phải là khá, giỏi hay không, bất kể thực tế kẻ đó thuộc dạng ngu dốt, cơ hội đến cùng cực, thì đúng là chỉ có mù dở mới làm vậy...

Đảng lãnh đạo. Ừ thì là thế. Dưng mà, chọn kẻ vừa ngu, vừa dốt, lại vừa tham để kế cận trong tương lai thì thật khốn thay. Lãnh đạo mà như thế thì....

Chuyện này là có thật. Nó vừa diễn ra ở một Đài truyền hình thành phố trong khu vực miền Trung. Đó là ví dụ cụ thể trong số muôn vàn việc thật đang diễn ra ở nhiều nơi.

Ở cái nước Việt này kể cũng lắm chuyện lạ!

Thứ Năm, 10 tháng 5, 2012

TỨC NƯỚC VỠ BỜ

        Lại thêm một vụ cưỡng chế đất với qui mô lớn. Và lại thêm một lần nữa người nông dân phải đứng lên. 
      Với một lực lượng hùng hậu trong tay thì chẳng có gì là khó để cưỡng chế "thành công" mấy chục thửa ruộng như ở Vụ Bản. Song, từ Tiên Lãng - Hải Phòng, Văn Giang - Hưng Yên cho đến Vụ Bản - Nam Định, chính quyền địa phương đã mắc sai lầm nghiêm trọng khi thẳng tay trấn áp người mình nhân danh. Chính quyền nhân dân lại đi trấn áp nhân dân - đó là sự thật không thể chối cãi. Một sự thật cay đắng, trái ngược với những mỹ từ về một chính quyền của dân, do dân và vì dân như các nhà lý luận vẫn hay rao giảng.
      Vành khăn tang của người dân Vụ Bản cho thấy là họ đã bị đẩy đến bước đường cùng. Hố sâu ngăn cách giữa chính quyền với dân đã, đang tiếp tục được nới rộng. Các vụ cưỡng chế đất chắc chắn sẽ còn xảy ra. Nhưng, đừng bao giờ hi vọng có thể dùng bạo lực để giải quyết vấn đề này. Với người nông dân, mất đất là mất tất cả. Khi tiền đồ có nguy cơ trở nên tối đen thì chỉ có TRỜI mới biết chuyện gì sẽ xảy ra...

Thứ Tư, 9 tháng 5, 2012

MIỆNG QUAN VÀ NỖI NHỤC CỦA BÁO CHÍ

     Vụ cưỡng chế ở Văn Giang, Hưng Yên giờ đang biến thành một tấn tuồng hay. Video clip mà ông Hào Phó chủ tịch tỉnh báo cáo với thủ tướng là clip giả, do "thế lực thù địch" dàn dựng để gây rối, giờ đã được chứng minh là clip thật chứ chẳng như lời ông tố cáo. Nạn nhân bị lực lượng cưỡng chế đánh đập dã man tại Văn Giang hôm đó, không ai khác là hai ông nhà báo của Đài tiếng nói Việt Nam, vừa mới lên tiếng xác nhận.

     Dân gian thường nói: "miệng quan, trôn trẻ". Quả đúng là như thế. Kinh nghiệm gần nhất từ vụ Tiên Lãng cho đến Văn Giang cho thấy: đừng có dại mà tin vào miệng lưỡi không xương và nhân cách của đám quan chức thời nay.
      Báo chí Việt Nam, dù biết tỏng là đồng nghiệp bị đánh, thay vì lên tiếng bảo vệ, lại chọn cách im lặng cúi đầu đến khiếp nhược suốt những ngày qua. Từ VOV - cơ quan chủ quản cho đến Hội Nhà báo, chẳng cơ quan nào mở miệng lấy một câu, cho dù là lấy lệ. Lí do, chẳng cần nói ra ai cũng hiểu: con voi thì quá lớn, còn họ thì mặc nhiên là không muốn mang vạ vào thân. Đó chính là nỗi nhục của báo chí Việt Nam ngày nay.

Thứ Năm, 3 tháng 5, 2012

DỐI TRÊN, LỪA DƯỚI

       Quan chức Hưng Yên báo cáo với Thủ tướng trong hội nghị về giải quyết khiếu kiện và tiếp dân, rằng có video clip giả dùng để "bôi nhọ" chính quyền trong vụ Văn Giang. Tuy nhiên, nếu xem lại những video clip đăng trên youtube và BBC thì thấy là hoàn toàn không có dấu hiệu dàn dựng. Hơn thế, vụ việc Văn Giang còn bị Nguyễn Khắc Hào, Phó chủ tịch tỉnh Hưng Yên cho là có liên quan đến phần tử phản động ở nước ngoài. 
      Nhưng, nói gì thì nói, cảnh hàng chục cảnh sát và người mặc thường phục đánh người dân tay không là cảnh thật. Một sự thật khác, nguyên nhân dẫn đến việc người dân Văn Giang chống lại cưỡng chế là do không đồng tình với giá đền bù đất đai mà họ cho là quá rẻ mạt. 
       Rõ ràng là quan chức tỉnh Hưng Yên đang bóp méo sự thật và dối cả Thủ tướng. 

Thứ Tư, 25 tháng 4, 2012

ĐẤT VÀ MÁU

         Chưa bao giờ những vụ khiếu kiện liên quan đến đất đai lại nhiều đến thế. Và cũng chưa bao giờ những vụ cưỡng chế đất đai lại khốc liệt đến thế. Nếu hôm qua ở Tiên Lãng, Hải Phòng có anh em nhà họ Đòan, thì hôm nay, ở Văn Giang, Hưng Yên là hàng ngàn nông dân phải liều chết đứng lên để giữ lại mảnh đất đem lại miếng cơm, manh áo cho gia đình họ... Những vụ cưỡng chế ngày càng khốc liệt như một cuộc chiến. Cho dù là cuộc chiến không cân sức thì nó vẫn cứ xảy ra. Một cuộc chíến mà chính quyền và người dân ở hai phía đối nghịch. Máu đã đổ trên những thửa ruộng. 
         Sở dĩ ngày xưa Đảng tập hợp được quần chúng, lãnh đạo quần chúng giành chính quyền cũng là nhờ vạch ra một chiến lược đúng đắn khi đưa ra khẩu hiệu "Người cày có ruộng". 
        Nhưng đấy là chuyện từ gần 100 năm trước. Thực tế ngày nay lại là chuyện khác. Nhưng bất luận đúng/sai như thế nào, thu hồi đất mà đẩy dân vào thế đối lập với chính quyền thì chẳng phải là điều hay. Không có sự ủng hộ của dân thì sự tồn vong của chế độ có thể đóan trước. Lịch sử đã chứng minh là như thế.